[Tản mạn] Thực trạng xã hội: Smartphone + Tai nạn => Tình người!

Sống trong thời buổi công nghệ, người người đều có smartphone cho riêng mình nên chúng ta không còn lạ với việc quay phim, chụp ảnh. Tuy nhiên, đã bao giờ bạn tự hỏi "Tại sao những hình ảnh, video về tai nạn lại ngay lập tức có trên mạng?"
Mình xin bắt đầu bài viết bằng một đoạn trích từ status do một người dùng Facebook đăng tải khi cô chia sẻ bài báo về tai nạn thương tâm ở Hà Nội sáng nay. Vụ việc đã làm cô nhớ lại lần gặp tai nạn của mình nhưng không được ai giúp đỡ:

"...Tôi vẫn nhớ như in cảm giác mình lơ mơ tỉnh dậy choáng váng nơi ghế lái... Bên đống kính vỡ vụn và cánh cửa kẹt không thể mở được, tôi lồm cồm chui ra, đám tiền lẻ bay quanh tôi những tờ 1.000, 2.000 đồng của người đi đường thả (chắc họ đoán tôi... nghẻo rồi). Nhưng cảm giác tuyệt vọng nhất không phải là nỗi đau thân thể hay cái xe hỏng mà là cảm giác không biết bao nhiêu người đi đường quần áo đẹp đẽ... phóng qua, đi chậm lại, hạ kính ôtô, dừng xe tay ga chen chúc nhau giơ máy điện thoại và... quay lại.
Tôi gần như van xin đừng quay nữa và kêu đau đớn thì từng lớp lớp người đi đường vẫn quay, vẫn chen nhau vào, tiếng cười nói rôm rả cả đoạn đường xen lẫn tạp âm quốc lộ... Tôi xỉu đi giữa đám người đông nghịt không có chút không khí để thở và những cái smartphone vô tâm như vậy, cho đến khi có một chị đi chở sơn (vôi ve) đội nón bịt mặt, tách đám người gào lên: 'Tránh ra cho người ta thở!'..."
1. Cứu người hay bận làm "nhà báo"?
Sau khi đọc đoạn chia sẻ trên, mình như nghẹn ngào, không muốn tin nhưng chợt nghĩ "Tuy phũ phàng nhưng sự thật là vậy!". Chỉ mới hôm qua thôi, trước khi chạy lên vỉa hè của một quán ăn, mình phải giật bắn người khi từ đằng xa phát ra tiếng va chạm xe rất lớn. Ngay sau đó, một lực lượng hùng hậu từ đâu xuất hiện và bủa vây, phong toả hiện trường. Dù quan sát từ xa nhưng mình vẫn nhớ chỉ có người liên quan trực tiếp vụ tai nạn dìu nhau đứng dậy, còn những người khác thì bắt đầu bàn tán, chỉ trỏ và một, hai, ba,... rồi nhiều hơn con số đó lấy điện thoại ra, giơ lên, kích hoạt máy ảnh.

Mình luôn tự hỏi rằng "Hình ảnh những chiếc xe móp méo, máu chảy từ người ra có thú vị, đẹp đẽ hay vui lắm sao mà nhiều người thích ghi lại như thế?". Thật may là những người bị nạn mình gặp chỉ xây xát nhẹ và họ chưa phải nằm đó, bất động, chịu đựng cho những kẻ xung quanh tha hồ ghi lại chỉ để đăng lên mạng xã hội câu like, câu view. Không biết, họ làm như vậy vì mục đích gì? Lấy sự đau đớn, bất lực, tai nạn của người khác ra để thu hút dư luận vào mình chăng? Có cần ảo hoá đến mức vô tâm, tàn nhẫn với đồng loại, đồng bào đến thế?
2. Chí ít cũng hãy cho "500 đồng tiền Oxi"!
Nói đi cũng phải nói lại, với nhiều người dù họ rất muốn cứu người nhưng vì sợ can luỵ nhiều thứ chẳng hạn như gia đình nạn nhân nghĩ mình là kẻ gây tai nạn, cơ quan chức năng sẽ gửi giấy triệu tập và tra hỏi liên hồi,...Từ đó, tư tưởng "đèn nhà ai nấy sáng" như ăn sâu vào suy nghĩ của nhiều người, thậm chí có gia đình còn cấm con cái giúp người lạ. Và rồi việc bỏ mặt người bị nạn từ một hành động phạm pháp, bị lên án, không được khích lệ thành việc có thể thông cảm và nên làm.

Song, như thế vẫn chưa đáng trách bằng những kẻ "đi chậm lại, hạ kính ôtô, dừng xe tay ga chen chúc nhau giơ máy điện thoại và... quay lại". Rất nhiều người, trong đó có mình nghĩ rằng nếu không giúp vì lo sợ thì xin hãy đi đi, đừng đứng lại ghi hình làm gì. Hành động đó vừa làm tình hình giao thông thêm rối loạn mà đặc biệt hơn là còn làm người gặp nạn thiếu Oxi. Các bạn biết đó, khi sức khoẻ đang tốt, chúng ta chỉ cần dừng lại một hồi lâu ở đèn giao thông hay vướng vào một vụ kẹt xe thì đã rất mệt vì thiếu không khí chứ đừng bàn chi đến những người đang đau đớn kia. Vậy nên, chí ít xin hãy xem như "ban phát" cho người bị nạn "500 đồng tiền Oxi" để họ có thể bình tâm hay thở trở lại trong lúc chờ xe cấp cứu đến.
Nói chung, hành xử ra sao là quyền của mỗi người, ai cũng có lý do riêng để giải bày cho cách sống của bản thân. Tuy vậy, hãy nên nhớ rằng mối quan hệ nhân - quả là có thật, nó không phải là một điều mê tín gì ở đây, chỉ đơn giản là bạn giúp người khác việc này sẽ có một người nào đó hỗ trợ bạn lại chuyện khác. Bên cạnh đó, chuyện cập nhật tin tức về các vụ tai nạn đã có đội ngũ những nhà báo chuyên nghiệp đảm đương bởi thế không cần một người bình thường như chúng ta bận tâm cho sự hiểu biết của độc giả. Thay vì chụp - xin hãy giúp, đơn giản như vậy thôi!
Không biết, bạn đã từng chứng kiến thực trạng này chưa? Và bạn có đề xuất nào không? Hãy comment chia sẻ ý kiến bên dưới bài viết nhé!
Xem thêm:
- Với giới trẻ, đâu là chuẩn mực và giới hạn cho nhu cầu 'tự sướng'?
- Năm 2015: Nhiều người đã chết vì chụp ảnh selfie hơn cả bị cá mập tấn công
ĐĂNG NHẬP
Hãy đăng nhập để comment, theo dõi các hồ sơ cá nhân và sử dụng dịch vụ nâng cao khác trên trang Tin Công Nghệ của
Thế Giới Di Động
Tất cả thông tin người dùng được bảo mật theo quy định của pháp luật Việt Nam. Khi bạn đăng nhập, bạn đồng ý với Các điều khoản sử dụng và Thoả thuận về cung cấp và sử dụng Mạng Xã Hội.