Giỏ hàng
Đã thêm vào giỏ hàng Xem giỏ hàng
Chọn vị trí để xem giá, thời gian giao:
X
Chọn địa chỉ nhận hàng

Địa chỉ đang chọn: Thay đổi

Hoặc chọn
Vui lòng cho Thế Giới Di Động biết số nhà, tên đường để thuận tiện giao hàng cho quý khách.
Xác nhận địa chỉ
Không hiển thị lại, tôi sẽ cung cấp địa chỉ sau
Thông tin giao hàng Thêm thông tin địa chỉ giao hàng mới Xác nhận
Xóa địa chỉ Bạn có chắc chắn muốn xóa địa chỉ này không? Hủy Xóa

Hãy chọn địa chỉ cụ thể để chúng tôi cung cấp chính xác giá và khuyến mãi

Bạn vui lòng chờ trong giây lát...

Xuân năm nay ba mẹ tôi sẽ hạnh phúc hơn nhờ món quà này

Đóng góp bởi Trấn Minh
27/01/17
Xuân năm nay bố mẹ tôi sẽ hạnh phúc hơn nhờ món quà này!?

Mỗi năm khi xuân về, ai cũng mong được trở lại nơi "chôn nhau cắt rốn", và tôi cũng thế! Có người sẽ chọn mang những món ngon về biếu ông bà, ai có điều kiện hơn sẽ mừng tuổi mẹ cha với phong bao đỏ thắm. Riêng mình, năm nay, tôi sẽ chọn...

"Qua bao sông sâu, vượt đèo cao ta đi, tìm đến mái ấm xưa xa vời. Chiếc xe bon bon nhanh, lướt nhanh qua bao đêm, nhắc ta dư âm ấu thơ..."

Trên là lời bài hát Đường Về Quê Cũ, một ca khúc thiếu nhi mà tôi đã được nghe từ bé và hát lại suốt trong hành trình về quê vừa rồi. Thực ra, hát là hát thế thôi chứ quê tôi làm gì có đèo cao để vượt!

Quê tôi chỉ có sông sâu với nhiều những chuyến phà hay cầu cao gắn kết các mảnh đất. Và, nó được người nơi khác gọi thân thương với cái tên: Miền Tây!

Một nhánh sông quê mình, Long Xuyên yêu thương!

Tôi về quê khi hoa kiểng trong vườn bà mười, bác tám xóm trên đã nở tươi rói và được mang ra chợ bán Tết. Hoa cúc, vạn thọ cũng đã khoe sắc vàng trong vườn chị Diệu, anh Bảo cạnh nhà. Và trước cửa nhà tôi, cây mai bé xíu năm nào cũng đã trổ ra những bông hoa vàng đầu tiên bên những chiếc nụ còn e ấp,...

Tháo khẩu trang, đặt ba lô xuống, tôi hít ngay một hơi thật dài. Nó dài đến nỗi tôi tưởng mình vừa hưởng trọn cái tiết xuân mát dịu mùi quê hương!

Nhớ lúc đó mẹ và chị tôi đang loay hoay sau bếp, chuẩn bị mâm cơm rước ông bà. Còn ba thì đang ở gian trước, đi đi lại lại sắp xếp hoa quả cùng mấy chậu kiểng cho tươm tất.

Hoa đã nở rộ để đón xuân sang!

Bước vào mảnh sân, tôi đã cố đi thật khẽ để tạo bất ngờ cha ba mẹ và bà chị nhưng lại bất thành vì con Phèn đã đánh hơi ra tôi. Và nó đã sủa lên từng tiếng như chào đón rồi chạy nhào vào ôm lấy chân tôi như thể đã xa cách rất lâu rồi. Mà cũng đúng, hơn 5 tháng rồi tôi chưa về quê, về với những gì gần gũi nhất!

Quay ra trông thấy tôi, ba vội nói vọng vào trong bếp "Bà ơi, con nó về rồi nè!". Và thế là cả nhà ra đón tôi, người xách balô, người chạy ra đóng cửa, người thì hỏi han đủ thứ khiến tôi cảm thấy mình như đang bị tấn công nhưng theo một cách cực kỳ dễ chịu!

Vào đến trong, vừa ngồi lên ghế, trước mắt tôi đã có sẵn một ly đá hạnh thơm lừng. Mẹ bảo:

"Mày uống đi cho khoẻ người, đợi lát là có cơm ăn rồi nghen con!"

Đây là trái hạnh quê tôi, người ta còn gọi là quả tắc, quả quất!
Đây là trái hạnh quê tôi hay chưng trong dịp Tết (hạnh trong "hạnh phúc"), nơi khác còn quen gọi là quả tắc, quả quất!

Nhân lúc đợi chờ, tôi đã lôi món quà xuân năm nay cho ba mẹ ra và lật đật gắn dây nối. Ba trông thấy, ông hỏi tôi:

- Gì thế con?

- Bí mật ba ơi, lát nữa ba sẽ biết! - tôi đáp.

Sau một hồi loay hoay, cài đặt các kiểu, cuối cùng đã xong! "Xuân xuân ơi xuân đã về, có nỗi vui nào vui hơn ngày xuân đến..."

- Ủa, mày bật tivi hả con? Sao nay nó hát êm mà rõ dữ vậy? Từ dạo truyền hình mặt đất gì đó nhà mình ít coi truyền hình lắm tại tivi mình cũ rồi! - mẹ chạy từ trong bếp ra hỏi và nói.

- Dạ, quà Tết của ba mẹ đó! Nó là cái hộp để coi đài bằng mạng không cần ăng-ten! Từ nay cho ba mẹ xem thoải mái luôn, để con chỉ chị hai cách xài trước! (Nhà tôi dùng, share chung Wifi với anh Bảo hàng xóm)

...

Android tivi box

Nói đến đây chắc các bạn cũng đón ra món quà mà tôi dành cho bố mẹ phải không? Mặc dù nó không có bao nhiêu cả nhưng đó là tiền mà tôi đã kiếm và dành dụm được khi làm thêm ở Sài Gòn.

Thú thật, tôi mua cái Android TV Box này gần 2 triệu mà chỉ dám nói mẹ là 800 ngàn vì sợ mẹ xót. Hì, khác quá nhỉ, ngày bé mua cái gì cũng giả bộ nói hơn để được thừa ra một phần tiền mua kẹo! Lớn lên đi làm rồi mới hiểu, sức mạnh và áp lực từ đồng tiền nó thế nào!

Thôi thì của ít lòng nhiều, hy vọng ba mẹ sẽ thích món quà mà tôi mang về trong Tết năm nay. Tôi tự hứa với lòng sẽ cố gắng thêm nhiều nữa để năm sau mua được cho ba mẹ một cái tivi đời mới đàng hoàng. Khi đó ông bà sẽ có thể xem truyền hình thoả thích hơn!

Chúc mừng năm mới, xuân Đinh Dậu 2017!

Còn bây giờ, xin chào và cám ơn các bạn đã xem hết những dòng tôi "lảm nhảm" nãy giờ. Nhân tiện, chúc mọi người có một mùa xuân mới bình an, dồi dào sức khoẻ và ngập tràn tài lộc!

Tôi xin phép off đây vì ba mẹ lại hỏi tôi mấy cái về chiếc hộp xem tivi "thần thánh" ấy rồi, hìhì!

* Bài viết được dựa trên status và câu chuyện có thật từ một người bạn của Minh.

Cùng xem và ngẫm lại: Một cái Tết đúng nghĩa là khi không có smartphone, phải không?

BÀI VIẾT LIÊN QUAN CỦA NGƯỜI DÙNG

Bạn vui lòng chờ trong giây lát...